2/6/09

1/6/09

Thấy bài này hay quá, nên bố post lên đây để mai mốt con gái bố đọc nhé

Tình yêu của bố, cục vàng của bố:

Chợt có những lúc nào đó, bố đã không ôm con lâu hơn, chơi với con lâu hơn 1 chút, con đừng buồn bố, đừng giậm bố con nhé.

Bố yêu con hơn ngàn lần cuộc sống của bố. Bố thèm đến khao khát, những lúc ôm con vào lòng, hít mùi da thịt, mùi mồ hôi em bé của con, nhưng bố vẫn phải là bố- bố phải dứt tay con ra, để đi "bố phải đi công việc"- con còn bé quá để hiểu ý nghĩa của cụm từ đó. Nhưng con gái ơi, hãy biết là bố đi để tìm cách vươn lên, để gia đình mình, để con gái của bố có được cuộc sống đầy đủ hơn. Những lúc như thế- sau này lớn, con gái nhớ hiểu và thương bố hơn con nhé. Bố sẽ lưu bài viết bên dưới đến khi con lớn, để con gái của bố xem nhé.

Bố yêu con,

À, không! bố nói sai mất rồi. Thật ra là, bố say mê con, con gái của bố.




Nỗi niềm doanh nhân gửi vợ

Lúc là doanh nhân, anh mải mê nâng ly chúc tụng bạn hàng mà quên mất lời chúc giản dị cho em đêm qua - đêm sinh nhật vợ anh.

Em thân yêu! Khi anh là doanh nhân! Gia đình chúng ta vui vầy, hạnh phúc. Mỗi buổi sáng thức dậy, anh đưa con đến trường, rước em tới công sở bằng xe hơi.

Khi anh là doanh nhân! Em không còn hoảng hốt trước những khoản chi tiêu bất ngờ nào đó. Nhận một tấm thiệp hồng em không phải tần ngần với tủ quần áo nghèo nàn như ngày nào.

Khi anh là doanh nhân! Chúng mình có thể giúp đỡ chia sẻ với những người thân mà không phải tính toán chi ly.

Khi anh là doanh nhân! Anh có được cảm giác hạnh phúc tuyệt vời, đó là lúc hàng trăm công nhân của anh vui mừng nhận lương, lĩnh thưởng. Và em biết không, khi là doanh nhân, anh luôn an lòng bởi được thấy nụ cười rạng rỡ, mãn nguyện, tin yêu của cha mẹ hai bên gia đình.

Nhưng em yêu ơi! Khi anh là doanh nhân, anh hiếm có được giây phút thảnh thơi bên em và các con trong công viên hay trên bãi biển. Giấc ngủ đêm với anh chẳng bao giờ trọn vẹn. Có biết bao điều cần sắp đặt cho ngày mai, cho những chuyến đi, những hợp đồng và đôi khi cả những toan tính.

Lúc anh là doanh nhân, anh mải mê nâng ly chúc tụng bạn hàng mà quên mất lời chúc giản dị cho em trong đêm qua - đêm sinh nhật vợ anh. Anh ngớ ngẩn như gà cồ mắc tóc trước cổng trường con học vì quên hỏi em con mình lớp A hay B, cô giáo tên gì? Và em yêu ơi, đã có lúc anh cuống quýt hôn bờ mi em đẫm lệ rồi lại chìm vào giấc ngủ mệt mỏi. Trong cơn mơ anh chợt nhớ lời hứa tối nay đưa em đến nơi xưa lần đầu gặp gỡ để kỷ niệm ngày cưới của chúng mình. Anh cắc cớ cô thư ký nhớ "nhắc bài" cho anh mọi việc, sao tự dưng quên mỗi chuyện này?

Xin em đừng cố chấp mỗi lần anh lỗi hẹn, bởi anh nào muốn thế bao giờ. Là vợ của một doanh nhân, đừng hờn dỗi khi có lời ra tiếng vào gì đó. Em có biết chăng, áp lực của hai chữ "doanh nhân" nhiều khi quá nặng nề. Lúc này đây khi anh là người thành đạt, người ta bảo đó là điển hình của mẫu doanh nhân thành công bằng năng lực và chữ "tín". Rất có thể mai trắng tay, phá sản, thiên hạ gọi anh - kẻ bội tín gạt lừa. Em hãy hiểu cuộc đời là ẩn số, thương trường này nghiệt ngã lắm em ơi! Chồng em không phải siêu nhân hay thần thánh để thoát thân mọi cạm bẫy ở đời.

Nhưng em biết không, dẫu bước đường kinh doanh có muôn ngàn khó khăn hay thử thách, bất trắc hay rủi ro, thành hay bại - anh luôn vững tin để chấp nhận và vươn lên trong sự nghiệp mà anh đã chọn. Cuộc sống đổi thay, xã hội hôm nay cần rất nhiều "người lính" như bọn anh. Mặt trận giờ đây không phải là tiếng súng mà là quản trị, là công nghệ, là tri thức của loài người. Bản lĩnh của anh tính bằng sự nhạy bén, khôn ngoan, khả năng chinh phục thương trường.

Em yêu ơi! Khi em đã nhận lời là vợ anh, vợ của một doanh nhân, em phải biết kiêu hãnh hy sinh và san sẻ. Xin em đừng là cô Tấm nhỏ hiền lành, anh chẳng mong em nép mình bên khung cửi. Mà cần em như điểm tựa cuộc đời!